Từ "divine right of kings" (quyền thiên thánh của vua) là một khái niệm chính trị và tôn giáo cho rằng các vị vua được quyền lãnh đạo bởi sự chấp thuận của Chúa, và do đó, họ không phải chịu trách nhiệm trước bất kỳ cơ quan nào khác, như nhân dân hay quốc hội. Nói cách khác, quyền lực của vua được coi là do Chúa trời ban cho, và vì vậy, việc phê phán hay lật đổ một vị vua được coi là một sự xúc phạm đến Chúa.
Các ví dụ sử dụng:
Phân biệt các biến thể của từ:
Divine (thiên thánh): có nghĩa là liên quan đến Chúa hoặc thần thánh.
Right (quyền): trong ngữ cảnh này, có nghĩa là quyền lực hoặc quyền lợi được công nhận.
Kings (vua): chỉ những người đứng đầu chế độ quân chủ.
Các từ gần giống và đồng nghĩa:
Một số cụm từ và thành ngữ liên quan:
Royal prerogative: quyền đặc biệt của vua trong việc thực hiện các chức năng chính trị.
God-given right: quyền được cho bởi Chúa, thường được sử dụng để chỉ quyền lực mà một người cho rằng mình có một cách tự nhiên hoặc thiêng liêng.
Phrasal verbs liên quan:
Rise to power: lên nắm quyền, thường đề cập đến việc một người nào đó trở thành lãnh đạo hoặc có quyền lực.
Bow to authority: khuất phục trước quyền lực, có thể phản ánh sự chấp nhận quyền lực của vua hoặc chính quyền.
Ý nghĩa khác:
Dù "divine right of kings" chủ yếu liên quan đến chế độ quân chủ, khái niệm này có thể được áp dụng trong các bối cảnh khác khi nói về quyền lực mà không cần phải giải thích hoặc chịu trách nhiệm trước người khác.